Truyện ngắn về Bố

BỐ!!! 

Nhớ lại buổi trưa hôm đó nghe tiếng chuông điện thoại bố gọi mà giật mình, nghĩ có việc gấp, vì thường thì Bố chỉ gọi vào buổi tối trước hoặc sau giờ ăn tối hỏi thăm rồi gọi cháu nội muốn nghe giọng trẻ con.
"- Đang ở đâu đấy?
- Bố ạ, con đang ở HN ạ?
-Ừ, công tác về lâu chưa? lâu rồi không thấy gọi điện....công việc thế nào?....
- Con mới về ạ, con bận quá...công việc con bình thường ạ, còn đang được nghỉ 12 ngày phép nhưng lại nhận dự án riêng nên cũng bận không về được.
...
- Vâng, Có gì tối con gọi lại ạ!"
Gác máy rồi cuốn vào công việc con quên đi mất cuộc gọi vừa rồi, nó thật sự đáng giá với Bố. Vậy là cũng mấy tuần rồi cả thời gian đi công tác con không gọi về nhà. Buổi tối đi làm về muộn vừa ăn cơm, đang xem tivi thì tiếng chuông Bố gọi 
"- Ăn cơm chưa? (bố)
- Đang làm gì đấy?(bố)
- Con vừa ăn xong, cả nhà đang xem ti vi ạ. Bố mẹ ăn chưa ạ?
....
.....
Vâng, bố mẹ giữ sức khỏe ạ!"
Câu chuyện giữa hai người đàn ông một ngoài 60 và một ngoài 30 tuổi, không sôi động, luôn ngắt quãng, kèm theo sự chờ đợi được hỏi và để trả lời, và rồi lắng nghe âm thanh xung quanh đường dây bên kia để cảm nhận không khí gia đình
***
Nghe thấy tiếng một người từ xa, người mà đã chạy xuống bếp khóc chỉ vì đứa con trai tặng mẹ chiếc khăn đầu tiên khi tự làm ra tiền, chuyện ấy đã hơn 10 năm rồi khi nó học năm thứ nhất đại học và rồi bị cấm ko cho đi làm thêm nữa.
***
Tắt điện thoại, giật mình nghĩ đến chuyện tự dưng bố gọi 2 lần trong một ngày, chẳng phải nỗi nhớ con đây sao? Nỗi nhớ của một người đàn ông ngoài 60 cho đứa con ngoài 30, hay chỉ là sự lo lắng công việc của đứa con,và còn phải chăng là lo lắng vì cuộc sống quá nhiều lo toan của nó - Không là tất cả gộp lại và còn nhiều thứ nữa.
Đêm hôm ấy con đã thức với biết bao kỉ niệm về Người, kỉ niệm ngày đi thi, kỉ niệm ngày nhập trường, và kỉ niệm những ngày đầu đại học, rồi xin vào thực tập, đi làm, luôn có gương mặt Người xuất hiện lo toan, dặn dò, chở đi chỗ này chỗ khác, con ngồi sau bố. 
Người khi ấy vẫn chưa tới cái tuổi 50, làm chủ công việc, làm chủ kinh tế , làm chủ gia đình, và làm chủ cả đứa con này vì sự phụ thuộc vào Người.

Và con hiểu đc phần nào những cuộc điện thoại này thật ý nghĩa với Bố, rồi đây thời gian kẻ tham lam sẽ lấy đi tuổi trẻ của con...và con sẽ phải xa bố...con sẽ gọi điện cho đứa con của con, cháu nội của bố, chắc lúc ấy con sẽ hiểu thật sự tâm trạng của bố lúc này.
- BỐ!!!

Tin cùng chuyên mục

Kinh nghiệm du lịch hà giang bằng ô tô tự lái

Kinh nghiệm du lịch hà giang bằng ô tô tự lái

Chiếc xe vẫn chồm mình lao về phía trước trên con đường quanh co gập ghềnh. Trong bóng đêm đặc quánh giữa rừng núi hoang vu đến rợn người, tôi vẫn hy vọng kịp về thành phố Bắc Kạn trước 11h đêm. Quay sang nhìn vợ, người đồng hành đang lặng im không biết nói gì, vì nói gì lúc này chỉ làm cho mọi việc căng thẳng hơn

Truyện ngắn về mẹ!

Truyện ngắn về mẹ!

Có lẽ hơn ai hết mẹ là người ảnh hưởng đến tính cách của mình quá rõ nét, mọi hoạt động cử chỉ và suy nghĩ đều ảnh hưởng của mẹ, mẹ quan tâm sức khoẻ, mẹ nhắc nhở học hành, mẹ gửi tiền khi đi học đại học và luôn nhắc mình cầm thêm, những năm đầu đại học mỗi lần về quê mình luôn tự hứa chỉ lấy 300 nghìn một tháng của mẹ rồi lại lên đường, mình hay khóc thầm những lần đầu xa nhà vì nhớ mẹ, nhớ nhà. 

Kéo dài cuộc đời  trải nghiệm du lịch phú quốc

Kéo dài cuộc đời trải nghiệm du lịch phú quốc

Hãy thử tưởng tượng bạn có 3 ngày nghỉ ở nhà không làm gì ngoài ăn rồi lại nằm sẽ khác như thế nào nếu 3 ngày đó bạn đi du lịch và trải nghiệm cuộc sống đó đây

Âm mưu  truyện ngắn tình yêu

Âm mưu truyện ngắn tình yêu

Hắn và cô bạn cùng lớp cũng từ tầng 6 bước chậm rãi xuống tầng 5 rồi tầng 4, hắn đang có một âm mưu trong đầu mà không biết bắt đầu từ đâu, hắn nghĩ hắn sẽ làm một điều mà chắc chắn đứa con gái nào cũng sốc

Đưa đón!

Đưa đón!

Những cuộc sống thường nhật cứ trôi đi, thời gian như bất tận chẳng chờ đợi ai bao giờ, mới đấy mà hôm nay lại một mùa kỉ niệm ngày cưới của 2 đứa khi quyết định gắn bó với nhau 1 đời, sống với nhau chưa đủ dài nhưng đã 2 mặt con, và hàng tạ kỉ niệm thời yêu đương

Kỉ niệm cùng bố mẹ trốn viện ăn ngoài

Kỉ niệm cùng bố mẹ trốn viện ăn ngoài

Kỉ niệm ngày thứ 7, rủ cả 2 bố mẹ cùng trốn viện đi ăn ngoài. May mắn lớn nhất là mẹ luôn lạc quan, còn bố mọi thứ ổn chỉ chân có chút trục trặc.

Liên hệ