Chiếc xe vẫn chồm mình lao về phía trước trên con đường quanh co gập ghềnh. Trong bóng đêm đặc quánh giữa rừng núi hoang vu đến rợn người, tôi vẫn hy vọng kịp về thành phố Bắc Kạn trước 11h đêm. Quay sang nhìn vợ, người đồng hành đang lặng im không biết nói gì, vì nói gì lúc này chỉ làm cho mọi việc căng thẳng hơn
Có lẽ hơn ai hết mẹ là người ảnh hưởng đến tính cách của mình quá rõ nét, mọi hoạt động cử chỉ và suy nghĩ đều ảnh hưởng của mẹ, mẹ quan tâm sức khoẻ, mẹ nhắc nhở học hành, mẹ gửi tiền khi đi học đại học và luôn nhắc mình cầm thêm, những năm đầu đại học mỗi lần về quê mình luôn tự hứa chỉ lấy 300 nghìn một tháng của mẹ rồi lại lên đường, mình hay khóc thầm những lần đầu xa nhà vì nhớ mẹ, nhớ nhà.
Hãy thử tưởng tượng bạn có 3 ngày nghỉ ở nhà không làm gì ngoài ăn rồi lại nằm sẽ khác như thế nào nếu 3 ngày đó bạn đi du lịch và trải nghiệm cuộc sống đó đây
Hắn và cô bạn cùng lớp cũng từ tầng 6 bước chậm rãi xuống tầng 5 rồi tầng 4, hắn đang có một âm mưu trong đầu mà không biết bắt đầu từ đâu, hắn nghĩ hắn sẽ làm một điều mà chắc chắn đứa con gái nào cũng sốc
Những cuộc sống thường nhật cứ trôi đi, thời gian như bất tận chẳng chờ đợi ai bao giờ, mới đấy mà hôm nay lại một mùa kỉ niệm ngày cưới của 2 đứa khi quyết định gắn bó với nhau 1 đời, sống với nhau chưa đủ dài nhưng đã 2 mặt con, và hàng tạ kỉ niệm thời yêu đương
Kỉ niệm ngày thứ 7, rủ cả 2 bố mẹ cùng trốn viện đi ăn ngoài. May mắn lớn nhất là mẹ luôn lạc quan, còn bố mọi thứ ổn chỉ chân có chút trục trặc.
Em là em, là thành tựu lao động của bố mẹ em. Và một quãng thời gian và không gian gần 20 năm nào đó em chẳng liên quan gì đến anh. Và thời gian và không gian qua, đặc biệt hơn, em lại ngẫu nhiên liên quan đến anh. Có một vài lý do abc xyz gì đó mà anh gặp em, bước chung con đường với em. Ai đó rất nổi tiếng đã nói, mỗi người chúng ta đều có một mục đích gì đó để xuất hiện trên thế giới này, nói theo Trend là mục đích để đến trái đất này. Mục đích của em là tìm ra người đàn ông biết mục đích của mình khi đến trái đất này.
Tuổi thơ ấy 10 ngày thì 8 ngày mình ở trong bà nội, chỉ về nhà khi đến bữa ăn, rồi lớn lên cấp 2, cấp 3, bà vẫn hiện diện thường xuyên và ảnh hưởng trong cuộc sống hàng ngày, biết đi xe đạp thì chở bà đi sang nhà bác này bác kia hoặc sang nhà mình, bà ở vài ngày rồi lại về, vì bà đi lại khó khăn nên lúc nào cũng đợi mình vào bà để bà truyền tải thông tin cho mọi người, bà ốm đau, mình chẳng giúp dc gì nhưng cũng le ve chịu khó đạp xe từ nhà vào đun nước cho bà tắm, bà gội đầu, cũng biết dành tiền mua cây kem cho bà khi trời nóng.
Kỉ niệm ngày 1/9/2017 cả nhà có chuyến tự đi tour vui vẻ, 18h ngày 3/9 có mặt an toàn và thoải mái tại nhà với 1 kỉ niệm đẹp gia đình nhỏ của tôi. Hà Nội - Yên Bái - Lào Cai - Trung Quốc - Sapa - Hà Nội.
Thầy Bu cả đời lam lũ nuôi 3 đứa con ăn học, lo cho cuộc sống 3 đứa con ngay cả khi chúng nó đã có vợ chồng, chẳng có chút nào là hưởng thụ cuộc sống thảnh thơi.
Vắng vợ, cả đêm nằm đọc nhật ký 15 năm về trước.
Khi cả thế giới đang ngủ, 1h đêm bố và bà ngoại đứng hành lang sốt ruột nghe mẹ gào hét từng cơn rặn đẻ…bệnh viện Bưu Điện HN nơi con chào đời. Bảy năm trôi đi ngần ấy năm tháng thăng trầm cùng cuộc sống với cha mẹ, những gì con được hưởng luôn là tốt đẹp nhất bởi tờ giấy trắng bố chỉ muốn vẽ lên những điều tuyệt nhất thế gian mà bố có thể làm, con biết không con là lẽ sống niềm tin và hy vọng.