BỐ!!!
Nhớ lại buổi trưa hôm đó nghe tiếng chuông điện thoại bố gọi mà giật mình, nghĩ có việc gấp, vì thường thì Bố chỉ gọi vào buổi tối trước hoặc sau giờ ăn tối hỏi thăm rồi gọi cháu nội muốn nghe giọng trẻ con.
"- Đang ở đâu đấy?
- Bố ạ, con đang ở HN ạ?
-Ừ, công tác về lâu chưa? lâu rồi không thấy gọi điện....công việc thế nào?....
- Con mới về ạ, con bận quá...công việc con bình thường ạ, còn đang được nghỉ 12 ngày phép nhưng lại nhận dự án riêng nên cũng bận không về được.
...
- Vâng, Có gì tối con gọi lại ạ!"
Gác máy rồi cuốn vào công việc con quên đi mất cuộc gọi vừa rồi, nó thật sự đáng giá với Bố. Vậy là cũng mấy tuần rồi cả thời gian đi công tác con không gọi về nhà. Buổi tối đi làm về muộn vừa ăn cơm, đang xem tivi thì tiếng chuông Bố gọi
"- Ăn cơm chưa? (bố)
- Đang làm gì đấy?(bố)
- Con vừa ăn xong, cả nhà đang xem ti vi ạ. Bố mẹ ăn chưa ạ?
....
.....
Vâng, bố mẹ giữ sức khỏe ạ!"
Câu chuyện giữa hai người đàn ông một ngoài 60 và một ngoài 30 tuổi, không sôi động, luôn ngắt quãng, kèm theo sự chờ đợi được hỏi và để trả lời, và rồi lắng nghe âm thanh xung quanh đường dây bên kia để cảm nhận không khí gia đình
***
Nghe thấy tiếng một người từ xa, người mà đã chạy xuống bếp khóc chỉ vì đứa con trai tặng mẹ chiếc khăn đầu tiên khi tự làm ra tiền, chuyện ấy đã hơn 10 năm rồi khi nó học năm thứ nhất đại học và rồi bị cấm ko cho đi làm thêm nữa.
***
Tắt điện thoại, giật mình nghĩ đến chuyện tự dưng bố gọi 2 lần trong một ngày, chẳng phải nỗi nhớ con đây sao? Nỗi nhớ của một người đàn ông ngoài 60 cho đứa con ngoài 30, hay chỉ là sự lo lắng công việc của đứa con,và còn phải chăng là lo lắng vì cuộc sống quá nhiều lo toan của nó - Không là tất cả gộp lại và còn nhiều thứ nữa.
Đêm hôm ấy con đã thức với biết bao kỉ niệm về Người, kỉ niệm ngày đi thi, kỉ niệm ngày nhập trường, và kỉ niệm những ngày đầu đại học, rồi xin vào thực tập, đi làm, luôn có gương mặt Người xuất hiện lo toan, dặn dò, chở đi chỗ này chỗ khác, con ngồi sau bố.
Người khi ấy vẫn chưa tới cái tuổi 50, làm chủ công việc, làm chủ kinh tế , làm chủ gia đình, và làm chủ cả đứa con này vì sự phụ thuộc vào Người.
Và con hiểu đc phần nào những cuộc điện thoại này thật ý nghĩa với Bố, rồi đây thời gian kẻ tham lam sẽ lấy đi tuổi trẻ của con...và con sẽ phải xa bố...con sẽ gọi điện cho đứa con của con, cháu nội của bố, chắc lúc ấy con sẽ hiểu thật sự tâm trạng của bố lúc này.
- BỐ!!!